Tôi là tác giả bài "Bố chỉ niềm nở tới con riêng, bỏ mặc mẹ con tôi" viết cách đây một thời gian. Chị từng nói bản thân không cần thiết bố cho lắm, không nhất định phải có cả bố và mẹ thì mới vui vẻ, quan trọng là tình ái họ dành cho mình và kể cả không có bố chị cũng không thiếu tình ái, người chở che. Bố quý chị hơn tôi là ở bố chứ chẳng hề chị thu hút bố khiến cái gì. Chị có bao nhiêu người thương cảm, trả ơn còn chưa hết thì đi giành giật đá đểu tôi làm cho gì cho phí thời điểm quà của chị. Bố thương chị, coi tôi như con ghẻ là ở bố, tôi phải chịu mà chấp nhận, chị không nói đỡ giúp tôi đâu. Đó là câu trả lời tôi chiếm được trong khoảng chị lúc nhị đứa tranh luận và cũng là lần tranh cãi sau cùng trước khi chị lật mặt.
Sở thích chị cũng khác tôi nên mẹ muốn giúp hai đứa gần gụi thì mỗi khi mẹ cố tình để chúng tôi gần nhau là bị chị lườm. Bố ưu ái chị. đi đâu cũng khoe nên chị có đa dạng thời cơ khiến quen, giao du với con của đối tác hơn tôi. Vì quá giận dữ nên tôi mới lên đây tâm tình mong bớt bít tất tay, nhưng có nhẽ tôi đã sai trái khi viết quá thụ động để chị biết được, rồi cho bố nhân thức, bố mắng mẹ không nhân thức lưu ý tôi, rồi tôi mất nết. Cũng từ hôm đó tôi xem xét cha mẹ hay bào chữa nhau và sáng nay tôi biết bố đã đơn phương ly lị mẹ một thời gian rồi, để lại cho mẹ con tôi cái nhà mà chúng tôi đang ở, còn bố đã chuyển ra nhà khác ở. Nghe bố mẹ bào chữa nhau tôi chỉ biết im re, không dám bào chữa lại vì không ngờ chị lại quan trọng với bố đến vậy. Phòng của chị vẫn khoá, bố nói chờ chị về khắc phục, vì chị cũng không đến nhà tôi một thời điểm rồi. Tôi cũng mới nhân thức bố chuyển ra nhà mới là do chị quyết định. Bố có nói chị thích nhà chúng tôi đang ngồi không? Chị nói ví như có nhà mới hoá ra, nhà cũ có mùi chúng tôi chị không thích.
Trước khi chuyển ra bố có nói không muốn sống thông thường với người ích kỷ như mẹ con tôi, khiến cho không dễ dàng dễ con riêng của bố. Nhưng tôi nhân thức đó không phải lý do để điền đơn ly dị. Bố nói sẽ khiến tròn trách nhiệm người phụ thân nuôi tôi ăn học hết đại học dứt thì tôi tự vấn phải khiến gì. Còn tôi không cần phải tới thăm bố khi mà cứ thấy chị là tấm tức, khó chịu, tị nạnh. Tôi ở bên ngoại thờ cúng ông bà cho tốt là được rồi, họ nội để chị lo.
Bố không nói sẽ quay về với mẹ chị nhưng tôi tin chắc trước sau sẽ vậy vì chẳng đấng phu quân nào hết tình cảm với hiền thê cũ lại vẫn chào hỏi tầm thường khi gặp mặt, mời tham gia nhà chơi như khách quý trước mặt hiền thê hiện nay, rồi cưng chiều con riêng. Có thể lời đồn bố cố tình khiến cho mẹ chị có thai để cưới nên mới nuông chiều chị, coi chị như rubi là đúng, còn tôi chắc không phải vậy. Biết viết lên lại có thể bị ném đá nhưng tôi chit nói lên quan điểm của bản thân thôi. Cũng có thể một phần tôi đã sai khi hành xử tương tự, nhưng chị cũng chẳng nhân hậu gì. Giờ nhìn lại mái nhà bản thân tôi thấy mẹ xa bố sẽ rất thiệt thòi, gian khổ. Tôi hận bố vì bỏ mẹ nhưng hận chị phổ biến hơn vì cái tính thích chọc ngoáy phá hoại mọi thứ của tôi.
Ngân
Gửi tâm can của bạn hoặc về
Đọc thêm: tin tức mới nhất
Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon