Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2016

Tôi có nên đi mua anh sau vài năm lạc mất nhau - VnExpress

Tags

5 năm về trước tôi còn là cô học sinh năm thứ 2 mài miệt với việc học tập và dạy thêm để trang trải cho cuộc sống. Mùa hè năm ấy, lần đầu tiên gặp mặt anh trong ngày dẫn cô em họ đi dự thi đại học, hồi ấy anh là tình nguyện viên tiếp sức mùa thi. Trong khoảng lần đầu tiên tôi đã tuyệt vời khi anh chủ động tới làm cho quen và trợ giúp hai chị em. Anh cao vút, gương mặt thư sinh, dễ thương. Những ngày thi đại học diễn ra tốt đẹp khi có anh hỗ trợ. Sau kỳ thi, đứa em họ về nhà họ hàng chơi, còn tôi và anh vẫn giữ liên lạc, nhắn tin hỏi thăm nhau nhiều lần. Có gì đó trong tôi mách nước bảo chừng như anh có tình cảm với bản thân và bản thân tôi cũng vậy. Đương nhiên tôi là một đứa kỳ cục, dù thích đến mấy cũng cố giấu kín đáo vì sợ sẽ rơi vào lưới tình sau đó không chấm dứt ra được, khiến cho ảnh hưởng đến mọi thứ mà xưa nay nay đã cố gắng.

Thời điểm lại trôi đi, mái nhà luôn hối thúc chuyện chồng con, mẹ nhờ rộng rãi người trình bày, manh mối nhưng tôi không thích bạn nào và cũng không quên anh được. Anh vẫn đến trong những giấc mơ của tôi đều đặn, tôi đóng cửa trái tim bản thân mình. Rồi một ngày đầu tháng 9, gần 3 năm sau ngày ra trường, một tuần sau ngày sinh nhật, bỗng nhiên anh nhắn tin chúc mừng tôi: "Chúc mừng sinh nhật em muộn". Tim tôi đột nhiên rộn ràng, thao thức, ngủ quên sau bao năm chợt nay đập loạn nhịp. Nhị đứa ngồi chuyện trò, hỏi thăm về cuộc sống của nhau rất lâu nhưng yếu tố làm cho tôi đau đớn và hụt hẫng là anh đã trở về Thủ đô, bỏ lại Sài Gòn và hy vọng gặp mặt lại anh ở sau lưng. Tôi buồn tới muốn khóc, không biết vì sao nữa.

Rồi anh cũng thừa nhận hồi đó thích tôi thật nhưng tôi lại tỏ ra hơi hững hờ nên không dám tỏ bày nữa. Anh nói thuở đầu có ý muốn tôi trở thành người yêu rồi nhị đứa về Bắc cùng nhau, nhưng tôi cố gắng ở lại Sài Gòn thành lập công ty nên anh trong khoảng bỏ. Tôi giận anh sao không nói rõ, sao không khỏe khoắn hơn, nhân thức đâu tôi sẽ đổi ý. Mà thú thiệt tôi sẽ đổi ý nếu anh mạnh bạo hơn nữa. Cuộc thế đã cho tôi gặp gỡ anh nhưng rồi chưa kịp mở màn đã đứt gánh. Anh vẫn nhớ về tôi, vẫn còn tình cảm bỏ ra cho tôi nhưng giờ không rõ là nó lớn đến mức nào nữa. Còn tôi vẫn nhớ về anh và chắc chắn tình cảm lại càng phổ biến hơn lúc trước.

Nhân tố ai oán nhất là giờ anh ở Thủ đô, tôi ở TP HCM, một khoảng cách địa lý xa vời, nhưng thật ra đó chẳng phải điều, mà ở anh. Mặc dù anh vẫn còn tình cảm với tôi nhưng không muốn để tôi phải bỏ dở tuổi xuân, không muốn tôi mất đi phổ quát cơ hội. Rồi anh vắng lặng một thời gian, tôi nhắn tin nhưng anh vẫn im re như vậy. Sau cùng, anh nói chúng tôi xa nhau quá lâu nên cũng chẳng nhân thức có tiếp tục không nữa. Khi ấy, cái tôi cá nhân của tôi lại nổi lên, tôi giận anh và quyết định kết thúc mặc dù chuyện tình này vẫn chưa thực thụ mở màn.

Chúng tôi lại như vậy, lại đi về quãng thời điểm xưa, anh nói sẽ không đi tậu hạnh phúc nữa vì mỏi mệt và tôi cũng nói điều tương tự. Tôi lại đi về với cuộc sống trống rỗng đó mà nỗi nhớ về anh ngày một da diết. Tôi nghĩ chắc bản thân mình đang bị trả giá vì trước kia đã không sống với tình cảm thật, không dám cho đi ái tình và đón nhận tình yêu ấy. Tôi phải khiến cho sao để thoát khỏi tình trạng này đây? Thực thụ trong giấc mơ tôi cũng nghĩ sẽ được ở bên anh một lần nữa.

Huyền

Gửi tâm tình của bạn  hoặc về 


Xem tại: báo mới vnexpress


Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon