Thứ Tư, 15 tháng 2, 2017

Bố chồng luôn miệng dọa trả tôi 'về nơi chế biến' - VietNamNet

Tags

Tôi là chị cả trong một mái ấm có bốn chị em gái. Tuy vậy, bác mẹ tôi chẳng hề coi chuyện không có con trai là chuyện đáng ai oán. Chị em tôi được mẹ phụ vương kính yêu, nuôi dạy ăn học tử tế, lớn lên trong đủ đầy cả mến thương và vật chất.

Tốt nghiệp loại ưu một trường đại học tăm tiếng trong nước, tôi có một công việc đáng ước mong, và tiếp đó là kết duyên. Chồng tôi và tôi quen nhân thức và đến với nhau nhờ làm cho việc cùng lĩnh vực và có rộng rãi cơ hội tiếp xúc. Thực ra tình ái này là do tôi chủ động khiến quen trước, khi một lần trong một buổi liên hoan, giọng hát ngọt ngào của anh khiến cho tim tôi xao động.

Người ta bảo chọn lựa bà xã lựa chọn chồng chứ có khách hàng nào bảo lấy chồng lấy hiền thê thì phải chọn lựa cả cha mẹ chồng ba má hoàng hậu đâu. Ví như được khuyên như vậy, chắc hẳn tôi sẽ khám phá kĩ hơn nữa từng người trong mái nhà anh rồi mới quyết định chuyện hôn nhân. Nhưng mọi chuyện đã muộn mất rồi, khi lúc này tôi đang khốn đốn và uất ức vô cùng vì ông bố chồng “cõi trần đệ nhất gia trưởng và khó tính”.

Bố chồng luôn miệng dọa trả tôi 'về nơi sản xuất'

Nhà chồng tôi trái ngược với nhà tôi, có ba anh đàn ông chứ không có một mụn con gái nào. Mẹ chồng tôi thảng hoặc có buột miệng ao ước giá mà có một cô con gái, chỉ cần thế là bố chồng tôi cáu gắt: “Con gái khiến cho gì, con gái mà vô ích à. Bà là sướng nhất rồi, khi chết có đến ba thằng chống gậy. Có nhà còn vô phúc chả có thằng nào”. Tôi thực sự không biết bố chồng tôi vô tình hay cố tình, nhưng vẫn có cảm giác ông đang cạnh khóe nhà tôi khiến cho tôi vô cùng khó tính.

Tôi về khiến dâu, không hề là kẻ quá lười biếng hay đểnh đoảng nhưng xoành xoạch trong tầm ngắm của bố chồng. Sáng sớm ông mà dậy trước, thể nào ông cũng đến gõ cửa phòng gọi tôi dậy rồi càm ràm “con dâu con da, định để mẹ chồng hầu à?”. Tôi vo gạo nấu cơm, ông cũng ngồi nhìn rồi nhắc “phải vo nhị, ba lần nước đấy”, tôi rửa rau ông cũng bảo “phải rửa ít nhất bốn lần mới sạch sẽ”, có lần tôi còn thấy ông săm soi bát đũa sau khi rửa xem còn có mùi, có tinh khiết không?

Mẹ chồng tôi nói cả đời bà nhẫn nhịn chồng đã đủ khổ, không muốn con dâu phải khổ lây, nhưng tình cảnh mái nhà lúc này: một chú đã lập nghiệp ở xa, một chú đang học tập tại nước ngoài, chỉ còn chồng tôi là con trưởng ở nhà, tòa tháp thì lại nhiều thênh thang, không có lý nào bố chồng lại để chúng tôi ra ở riêng. Mẹ chồng cổ vũ tôi cần mẫn nhịn, bởi bố cũng già rồi.

Về phần chồng tôi, dường như anh đã quen với việc có một ông bố quá ư là hà khắc, anh coi mọi sự chỉ là chuyện tí hon. Mỗi lần tôi phàn nàn hay khóc vì tủi thân, vì bị xét nét, anh cũng chỉ an ủi làm phép kiểu “bố già rồi, em chấp nhặt khiến cho gì”, “em sống với anh chứ có phải sống với bố cả đời đâu mà sợ”…

Mọi chuyện trở nên căng thẳng hơn khi tôi sinh con đầu lòng là con gái. Ngay khi nhân thức tôi có bầu, bố chồng đã hồ hởi khoe với mọi người là nhà đón chờ cháu đích tôn dù chưa hề biết giới tính thai nhi. Đến khi biết cái thai là con gái thì ông lầm lì suốt ngày không nói không rằng. Đôi khi ông lại cố ý nói kháy chủ tâm cho tôi nghe thấy: “sau này nhì thằng em lấy thê thiếp, phải bảo nó xem giống nhà gái nó thế nào, không thì chết”. Cả mẹ chồng và chồng tôi đều nói: Nam nhi con gái gì cũng tốt, miễn là nó khỏe, nó ngoan. Nhưng bố chồng tôi thì gắt lên: Cái nòi giống nhà này chỉ đẻ đàn ông thôi.

Suốt chín bốn tuần mang thai là chín 04 tuần tôi mang tủi hờn. Những lời khích lệ, yên ủi của đại chúng cũng không làm cho tôi bớt nguôi ngoai những câu cạnh khóe móc mỉa. Thấy bố chồng khó tính, tôi bảo chồng hay là cho tôi về sinh bên nhà ngoại. Nhưng khi chồng tôi vừa mở lời thì bố chồng tôi gắt lên: “Muốn về cho về luôn, trả về nơi đóng hộp luôn”, nên dù muốn tôi cũng không dám về nữa.

Tôi sinh con, đồng đội xóm thôn đến thăm nom. Bạn nào tới bố chồng tôi cũng chép miệng: “đất đai nhà tôi rộng, nhưng thằng anh mà không đẻ được đích tôn thì cho thằng em tất”. Với bố mẹ tôi ông cũng nói không kiêng dè làm cho tôi vô cùng xót xa vì thương cha mẹ. Cứ hễ có chuyện gì ông không hài lòng về tôi là ông lại dọa “trả mày về nơi chế biến”. Đôi khi tôi ức quá không chịu được liền ôm đồm lại ông. Tôi nói: “sinh con gái hay đại trượng phu là do chồng quyết định chứ chẳng liên quan gì đến giống nòi nhà con cả. Với lại sinh con gái thì có gì là xấu, nhà con bốn đứa con gái nhưng bố mẹ con không phải một phút phiền lòng. Con chưa bao giờ khiến cho bác mẹ con ảm đạm cho đến khi con lấy chồng. Bố đừng suốt ngày dọa trả con. Giả dụ không sống được, tự khắc con sẽ đi ra khỏi nhà”. Và thế là bố chồng tôi hất nguyên bộ ấm trà xuống sân chửi tôi “đồ con dâu mất dạy”.

Tôi bảo với chồng tôi, tôi chẳng có tội trạng gì cả, mái nhà tôi cũng chẳng đắc tội gì với nhà anh vì thế không có lý do gì để chịu đựng bị lăng mạ cả. Một là chúng tôi ra thuê nhà đất riêng, nhị là tôi đưa con về nhà ngoại ở. Chứ cứ tình hình này thì tới khi sinh đứa thứ nhì là con gái cũng phải đi thôi chứ chịu sao thấu. Chồng tôi cũng thương tôi nhưng anh hình như cũng có phần e ngại bố, anh nói tôi để anh thu xếp. Nói qua nói lại do vậy hoàng hậu chồng to tiếng biện hộ nhau.

Đa dạng người nghe tôi kể, không tin có ông bố chồng nào lại gọi cửa thức con dâu dậy mỗi sáng mai, hay ở nhà tạo dựng tủ con dâu ra đếm bao lăm cái váy rồi mắng con dâu tiêu dùng hoang phí. Qua lời kể của bố chồng tôi, một số người còn nói sau lưng tôi rằng tôi là phân mục chẳng ra gì. Thôi thì đã xấu thì cho xa luôn. Nhưng mẹ tôi thì khóc suốt, nói rằng giả dụ chồng tôi không đồng ý ra riêng thì tôi cũng phải chịu, lấy chồng thì phải theo chồng, con thì còn nhỏ tuổi nữa, ai lại bỏ chồng chỉ vì thân phụ chồng khó chịu bao giờ. Nhưng tôi có muốn làm hậu phi nhân từ dâu thảo trong hoàn cảnh này cũng không khiến được.

Bố chồng ngoại tình vẫn lớn tiếng mắng mỏ

Tôi lấy chồng tới nay ngót 10 năm, hiền thê chồng tôi sống tầm thường cùng cha mẹ ở căn nhà 4 tầng mặt xã. Bạn bè bạn nào cũng bảo tôi tốt số, lấy chồng có của ăn của để, chẳng hề vật vã dành dụm sắm nhà như chúng nó.

Kiệt sức vì thói quen khó bỏ của bố chồng

Tôi đi làm dâu được gần 1 năm. Mẹ chồng tôi mệnh chung đã lâu. Bố chồng tôi không cải giá. Ông sống cùng hoàng hậu chồng tôi vì chồng tôi là đại trượng phu duy nhất trong nhà.

Bố chồng 'xuống tay' với con dâu vì trốn về ăn giỗ mẹ đẻ

Lúc tôi chào để lên nhà đẻ, bố chồng tôi không nói gì. Mẹ chồng tôi thì quay mặt sang chỗ khác và cũng không tư vấn tôi. 

(Theo Dân trí)


Có thể bạn quan tâm: tin tức mới nhất


Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon