- Chồng tôi cúi gằm mặt còn Thu nhâm nhẩm: "Hằng lượng thứ cho Thu… Chẳng qua cũng chỉ vì Thu bị nhỏ xíu, đêm hôm không biết kêu cứu ai nên anh ấy đã tới …".
Tôi năm nay 38 tuổi, là nhân viên bán xăng ở một công ti xăng dầu. Công việc của tôi bận bịu và phải tuân theo ca bởi vậy tôi ít khi viết bình luận hay tâm sự những chuyện không dễ dàng xử trong cuộc sống để gửi lên quý báo.
Tuy nhiên, bây giờ, tôi đang rơi vào một tình thế vô cùng đau đớn và muốn bỏ cuộc. Tôi không biết bản thân mình phải giải quyết như thế nào bởi những người gây ra cho tôi nỗi đau này đều là những người quá thân mật gần gũi với tôi …
Tôi và Thu là láng giềng sát vách nhau. Chúng tôi thân thiện như chị em gái. Ngoài giờ làm cho, đi đâu chúng tôi cũng có nhau. Tôi coi con trẻ trong nhà của Thu như con trẻ trong nhà chính mình và Thu cũng vậy. Khi tôi bận, tôi có thể lặng tâm tuyệt đối khi gửi con mình cho Thu. Trái lại, Thu cũng vậy.
Khi có công tác hiếu hỉ hay giỗ chạp chúng tôi cũng luôn vồ cập, cung cấp lẫn nhau. Tình cảm thân mật như chị em đó của chúng tôi kéo dài hàng chục năm nay.
![]() |
|
Ảnh: Onehdwallpaper |
Chồng tôi cũng rất tôn trọng bạn của phi tần. Anh lại có thị hiếu tiến công cầu lông giống chồng Thu nên cứ thanh nhàn là cung phi chồng Thu lại rủ cung phi chồng tôi ra sân chơi sport.
Có hôm nhị nhà chúng tôi đi đánh cầu lông chấm dứt lại đi uống bia đến tận 8 giờ tối mới về tới nhà. Mối quan hệ của chồng tôi và chồng Thu cũng rất tích cực.
Đương nhiên, những cuộc chạm chán, thưởng thức, vui chơi đông đủ của nhị mái ấm như vậy chẳng hề nhiều. Chồng tôi là người lao động nhà máy cơ khí, công ti ở gần nhà.
Đương nhiên, chồng của Thu là dân nhà cửa, thường xuyên phải đi công tác xa. Có đợt, anh đi biền biệt đến nửa năm trời. Vì thế, đôi lúc tôi có nghe Thu than buồn bực. Tôi phải gắng gỏi động viên an ủi Thu rằng, anh Nam (chồng cô ấy) hay phải đi công tác nhưng kinh tế khá và cũng rất nhân thức bí quyết niềm nở vợ con.
Thế nhưng một hôm đi khiến cho về chiều muộn, tôi thấy chị An (láng giềng nhà tôi) cứ thầm thào với mấy người đàn bà khác trong xóm một phương pháp đầy khó khăn nắm bắt. Sau đó, chị ấy vào nhà tôi chuyện trò quanh co cả nửa tiếng, rồi mới khẽ thủ thỉ tôi: "Dạo này, chị thấy chồng em cứ nửa đêm là sang nhà cái Thu đấy. Em xem tình hình thế nào nhé".
Tôi nghe chị nói mà chết điếng, nửa tin nửa ngờ. Hôm sau tôi đi khiến cho ca đêm, chồng ở nhà. Tôi xin chị tổ trưởng chạy về nhà một lúc với lý do con bé xíu lên cơn sốt cao.
Hai giờ sáng, nhà tôi khóa cửa ngoài, tôi chột dạ đoán sự chẳng lành. Tôi bấm chuông nhà Thu inh ỏi. Mãi tới 20 phút sau tôi mới thấy Thu áo quần xộc xệch ra mở cổng. Nhận ra tôi, mặt Thu tái dại đi, tôi đẩy Thu ra rồi không nói không rằng chạy thẳng lên phòng ngủ nhà cô ấy.
Chồng tôi vẫn đang trùm chăn chờ Thu quay lên. Thấy tôi, anh ta há hốc miệng và nhanh nhẹn vùng dậy. Thế nhưng chưa ra được khỏi giường thì anh ta sực nhớ mình đang không mặc quần áo. Bởi vậy anh ta lại vơ vội lấy cái chăn và chắp tay xin tôi tha lỗi.
Bên cạnh đó, Thu đã quỳ xuống chân tôi và tỉ ti trong khoảng lúc nào. Tôi đứng như trời trồng. Một lúc sau, tôi phải nghiến răng để ngăn nhị hàng nước mắt chảy ra và cất tiếng hỏi: "Nhì người hỗ tương với nhau thế này bao nhiêu lần rồi?".
Chồng tôi cúi gằm mặt còn Thu lẩm nhẩm: "Hằng dung tha cho Thu… Chẳng qua cũng chỉ vì Thu bị bé, đêm hôm không biết kêu cứu bạn nào nên anh ấy đã tới …".
Tôi thét lên cắt lời Thu. Tôi không muốn nghe hết câu chuyện của cô ấy. Khiến sao tôi có thể ngờ đứa bạn thân "con chấy cắn đôi" lại nhẫn tâm giật chồng bản thân mình...
Đỗ Hằng (Hà Nội)
Có thể bạn quan tâm: tin tức mới nhất


Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon