Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

Thanh niên tiêu cực vì phụ huynh cứ làm cho hộ những nhân tố lẩn thẩn? - VietNamNet

Tags

Chẳng phải lớp học chính khóa, nhưng trong khoảng những lớp guitar của bản thân, giáo viên Trịnh Minh Cường có những góc quan sát học sinh, để từ đó thấy những thiếu hụt trong việc dạy trẻ của các bậc phụ huynh và cả nhà trường bây giờ.


Anh Trịnh Minh Cường kể câu chuyện làm cho anh cảm thấy bức xúc.

Giới trẻ thụ động vì phụ huynh cứ làm hộ những điều ngớ ngẩn?

Bức tranh từng gây tranh cãi: Tình thương mênh mông của mẹ hay mẹ đang bao bọc con một phương pháp thái quá? (Ảnh tư liệu)

“Cậu học sinh lớp 11 tuần trước không đến lớp. Tôi hỏi nguyên do, cháu bảo do ngủ quên. Tôi hỏi “Sau khi tỉnh sao cháu không gọi cho chưng?”, cháu tư vấn “Mẹ cháu bảo để mẹ cháu gọi”. Thực tế mẹ cháu cũng không gọi.

Tôi nói với cháu “Quên là lỗi của cháu thì cháu phải gọi”. Sau khi tôi phân tích kỹ hơn về bổn phận và thái độ xử sự, cháu vẫn khẳng định “Nhưng mẹ cháu bảo để mẹ cháu”. Tôi đành chịu thua.

Qua chuyện này tôi thấy rất giận dữ về một yếu tố: Tại sao các phụ huynh lại làm hộ con bản thân mình những yếu tố ngớ ngẩn tương tự?”.

Anh Cường cho rằng đây ko phải trường hợp đơn nhất. “Rộng rãi phụ huynh của các cháu học cấp 2, cấp 3 vẫn tự giao thông với thầy về những chuyện can hệ tới việc học của con. Chỉ có một trường thích hợp đơn lẻ là cháu học lớp 5 nhưng hoàn toàn tự gọi điện cho tôi về chuyện xin nghỉ hay đổi mới lịch học”.

Khởi đầu dạy guitar từ năm 1990, khi tham gia dạy giờ ở bộ môn guitar của Nhạc viện Thủ đô (nay là Học viện âm nhạc quốc gia Việt Nam), anh Cường cho biết khi đó nhường nhịn như mọi chuyện đều trót lọt hơn bây giờ.

“Sinh viên hiếm khi đến lớp muộn giờ hẹn vì thời đó làm gì có tắc tuyến phố. Tuyến đường xá tuy hẹp nhưng dân cư loáng thoáng, học sinh học guitar cũng ít hơn nên nhịn nhường như chẳng có chuyện gì để nói. Nói tương tự không có tức là chuyện học guitar bây giờ không trơn mà cuộc sống đã khá hơn thời đó rộng rãi nên cũng nảy sinh những trắc trở phải nghĩ suy” – anh Cường cho nhân thức.  

Giới trẻ thụ động vì phụ huynh cứ làm hộ những điều ngớ ngẩn?

Hình ảnh mấy hôm mưa bão ở Hà Nam hồi bốn tuần 8/2016: Bố khênh xe ,mẹ cõng cho con đến trường (Ảnh Beat.vn)

“Chả hạn như trước đó, tôi không bao giờ ân cần các cháu chào khi gặp tôi  “Chào thầy ạ” hay “Con (em) chào thầy ạ”. Bây chừ, tôi thường sửa cho các cháu cách nói câu chào đúng phép. Thật vui vì rất nhiều các cháu đều hấp thu.

Một học viên người lớn  đã làm cho tôi bật cười khi bạn ấy hỏi “Thế em có phải tới lớp đúng giờ không?”. Một cô học viên người lớn dị kì làm cho tôi khó chịu khi hay đến muộn với một niềm vui rất tươi “Trục đường đông quá thầy ạ”. Tôi bắt buộc với bạn ấy bỏ ra mấy giây nhắn tin cho tôi nhân thức để đợi nhưng cô không khiến cho vậy.

Hình như đó, một học viên khác là kỹ sư Công nghệ Thông tin người Đài Loan luôn nhắn tin “Sorry, em muộn khoảng 15 phút”.  Hay chính bạn Đài Loan này làm cho tôi trở nên khó chịu chăng?”.

Anh Cường nghĩ rằng “Với các cháu tới muộn thì việc dạy các cháu biết xin lỗi khi tới muộn là chuyện đương nhiên, tôi coi là việc của thầy. Nhưng việc thông tin bằng tin nhắn khi gặp mặt sự cố nên sẽ đến lớp muộn rõ ràng là việc của phụ huynh.

Có vị phụ huynh thường chở con đến lớp, cháu đó thường học buổi chiều thứ 7. Vì học thêm rộng rãi quá nên cháu nhầm một buổi học bù vào 9h tối một ngày khác mà mẹ cháu vẫn chở đến. Tôi không hiểu vì sao với một lịch học rậm rạp mà cháu hay mẹ cháu lại không có một tấm bảng ghi lịch học từng ngày trong tuần?”.

“Ở lớp tôi, mỗi học viên có một giờ học nhất mực. Việc học  bù cho một buổi huỷ vì thầy hoặc trò bận bỗng xuất là chuyện thường xảy ra. Với các sinh viên cấp 1, 2, việc này thường do phụ huynh liên lạc với thầy. Nhưng có một cháu lớp 4 luôn tự báo cho tôi những đổi mới giờ học bằng máy tính bảng của mẹ. Khi nghe tôi đánh giá tốt ngợi phương pháp khiến đó, mẹ cháu nói “Em luôn tạo động lực  cháu tự khiến mọi việc có thể”.  

Vị phụ huynh này có vẻ trái ngược với  phụ huynh của một sinh viên năm thứ 2 đại học. Trong một vài bốn tuần đầu, mẹ của chàng học sinh này luôn tự tay đưa học phí cho tôi, dù ngay sau lần trước tiên, tôi đã buộc phải chị ấy đưa tiền cho con để con đưa cho thầy”… 

...

Tâm can của anh Cường được phổ quát người san sớt.

Phụ huynh ở chính mình hay làm hộ các con. Chuyện ở một trường tư khá nổi: Học sinh tự doanh nghiệp dạ hội, có bán vé, tự xin được đi xin tài trợ. Một số mẹ trong Ban phụ huynh trường có con tham gia ban đơn vị thương con, sợ con đi xin tài trợ mệt nên họp ban phụ huynh trường xin phụ huynh các lớp trích quỹ cho các con.

Vậy là thay vì đi xin tài trợ các con đã có tiền để làm cho dạ hội, đỡ mệt. Các ba má "Xin phụ huynh cảm thông". Tiền lợi nhuận do bán vé được các con hãnh diện đi khiến cho trong khoảng thiện” - chị Phạm Hiền khô Chinh.

“Có em đi khiến cho mà mẹ phải gọi điện thoại cho sếp để trao đổi (ý kiến) tăng lương cho con” – một người “kể tội”.

“Đôi khi còn do lỗi giáo viên nữa, chưa tôn trọng các em, coi các em như con nhỏ nên khi các em trình bày hay tự quyết định thì thầy cô phớt lờ, không nghe, luôn cứ phải có phụ huynh mới được.

Hồi con tôi học lớp 3, mỗi lần trong lớp làm các thủ tục như khai sơ yếu lý lịch, kiếm được bằng cấp chứng chỉ, hay lựa chọn tìm các tạp chí thiếu nhi mà bé bỏng thích, chọn lựa môn ngoại khóa ... để cho ốm tự lập, tôi bảo con tự quyết định và con tôi khiến cho được và tự tin trong việc này. Nhưng thầy cô đều bảo cần phụ huynh ký tên, thỉnh thoảng cần chạm chán phụ huynh luôn. Giả dụ cứ làm thế, tới khi lớn con lại bị phụ thuộc hoàn toàn tham gia thân phụ mẹ” - anh Trương Quốc Thái.

Phương Chi ghi


Xem nhiều hơn: đọc báo vnexpress


Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon